Một dịp, chúng tôi được đối tác là một cửa hàng trên phố “Muslim” giới thiệu cho một khách hàng. Chị là trưởng phòng nhân sự của một công ty du lịch lữ hành – cũng nằm gần con phố ấy. Đơn hàng là những chiếc áo thun phục vụ cho các sự kiện du lịch.
Hoàn thành đơn hàng nọ tới đơn hàng kia, lúc tôi và chị khách hàng ấy dùng bữa tại một quán cơm gà sát hông chợ Bến Thành. Chị ấy hỏi tôi: “Em có thể mang sự chu đáo, tỉ mỉ của em vào đây không?”. Lúc ấy, tôi còn sợ chị đang hờn trách về điều gì. Tôi còn giật mình: “Vào đâu hả chị?”.
“Ừ, ý chị là vào cái việc làm đồng phục ấy em. Thú thật là chị đã từng rất là bực bội, mất tiền về mấy công ty may trước đây. Lần thì duyệt mẫu một đằng, ra hàng chớt quớt. Lần thì trễ hẹn cả tháng trời, gọi đến còn nghe giọng khó chịu. Em làm đồng phục đi, mang cái tỉ mỉ, chu đáo của em vào. Chắc chắn sẽ cạnh tranh được, sống được.”